Vietnam.vn - Nền tảng quảng bá Việt Nam

3 bài hát 'cấm kỵ' với nhạc sĩ Trần Tiến, trả hàng tỷ đồng ông cũng không hát

Nhạc sĩ Trần Tiến chia sẻ lý do có 3 bài hát ông không hát lại dù có được trả cát-xê hàng tỷ đồng.

VTC NewsVTC News30/05/2025

Trong chương trình Cuộc hẹn cuối tuần, nhạc sĩ Trần Tiến chia sẻ về hành trình sáng tác nhiều cảm xúc của mình, đặc biệt là nguồn gốc ra đời của ba ca khúc ông gọi là “thiêng liêng đến mức không thể cất giọng”.

“Chiến tranh để lại trong tôi những ký ức vừa đau đớn vừa sâu sắc. Đến giờ vẫn có đêm tỉnh giấc mà thảng thốt hỏi ‘Chúng mày đâu rồi? Chết hết rồi à?’ Ký ức ấy khiến tôi nhận ra một điều: chỉ khi đứng trước cái chết, người ta mới yêu mãnh liệt những điều bình thường nhất – như bố mẹ, chị em, quê hương”, ông kể.

Nhạc sĩ Trần Tiến trong chương trình "Cuộc hẹn cuối tuần".

Nhạc sĩ Trần Tiến trong chương trình "Cuộc hẹn cuối tuần".

Từ đó, những ca khúc như Tạm biệt chim én, Quê nhà ra đời - không phải để hát mà để nhớ, để gìn giữ, để trân trọng từng điều thân thuộc nhất trong cuộc sống.

Ông nói, dù có mời cát-xê hàng tỷ đồng, ông cũng không thể hát Mẹ tôi, Chị tôiQuê nhà. "Hát kiểu gì cũng khóc. Không thể hát nổi nữa rồi. Nhiều lần thử mà nước mắt cứ trào ra...”.

Đối với nhạc sĩ Trần Tiến, ca khúc Mẹ tôi là lời gọi khẽ khàng của đứa con tìm về vòng tay bao la của mẹ. Chị tôi là bóng dáng của sự dịu dàng, hy sinh, bền bỉ giữa đời thường. Còn Quê nhà - khúc ngân dài của nỗi nhớ - là tấm gương soi cả tuổi thơ, cả những tháng ngày lam lũ và cả một thời đã khuất. Ba ca khúc - ba vết thương lành rồi nhưng mãi nhức nhối, là chốn nương náu của ký ức và cảm xúc nguyên sơ nhất.

Quê nhà với Trần Tiến không đơn thuần là ca khúc, mà là hành trình trở về chính mình. Trong giai điệu ấy, ông tìm thấy ánh mắt người cha, thấy cơn gió xứ Đoài, thấy bóng dáng những người phụ nữ thôn quê với đôi mắt đượm buồn như chiều muộn.

Không chỉ mang nặng tình cảm gia đình, quê hương, những ca khúc này còn là nơi ông ký gửi thân phận, thời đại, và cả số phận của một lớp người đã sống, đã yêu và đã mất mát.

Dẫu sinh ra ở phố, ông vẫn coi làng quê là nơi mình thuộc về. Mỗi lần đặt chân về đó, là một lần ông như gặp lại người thân, nghe lại tiếng gọi của đất mẹ từ những điều rất đỗi bình dị – như rau dăm, như giàn mướp, như ánh mắt người con gái chờ đợi trong vô vọng.

Nhạc sĩ Trần Tiến.

Nhạc sĩ Trần Tiến.

Từ thập niên 1990, hành trình sáng tác của Trần Tiến dần chuyển sang âm hưởng dân gian, trữ tình với chiều sâu văn hóa và cảm xúc rõ rệt. Những tác phẩm như Tùy hứng lý ngựa ô, Ngẫu hứng sông Hồng, Quê nhà... mang trong mình tinh thần bản địa, giàu hình ảnh và thấm đẫm tính nhân văn.

Với người nghe, Mẹ tôi, Chị tôi, Quê nhàâm nhạc. Với Trần Tiến, đó là đời sống - nơi ông gửi gắm tất cả yêu thương, mất mát và chân tình. Chính vì quá thật, quá sâu, nên ông không thể cất tiếng hát nữa – không phải vì không muốn, mà bởi không thể.

Cũng trong chương trình, nhạc sĩ Trần Tiến chia sẻ rằng ông chưa từng xem mình là “nghệ sĩ phòng thu”. Suốt nhiều thập niên, ông cùng ban nhạc lang bạt khắp mọi miền đất nước, mang âm nhạc đến những vùng quê nghèo, nơi sân khấu đôi khi chỉ là một khoảnh sân đình, một khoảng đất trống hay thậm chí là sân bóng làng.

Ông từng biểu diễn giữa chợ, giữa rừng, chơi nhạc cho những người lao động, bộ đội, công nhân – những khán giả mà theo ông là “không bao giờ có tiền mua vé”. Với ông, âm nhạc phải bước ra từ cuộc đời, phải chạm đến những phận người thật, những nỗi niềm không cần trau chuốt mà vẫn khiến người nghe rung động.

Lê Chi

Nguồn: https://vtcnews.vn/3-bai-hat-cam-ky-voi-nhac-si-tran-tien-tra-hang-ty-dong-ong-cung-khong-hat-ar945943.html


Bình luận (0)

No data
No data

Cùng chuyên mục

Lễ hội pháo hoa quốc tế Đà Nẵng 2025 (DIFF 2025) dài nhất trong lịch sử
Bán cả trăm mâm cúng ngũ sắc trong ngày Tết Đoan ngọ
Biển vô cực Ninh Thuận đẹp nhất đến hết tháng 6, các bạn đừng bỏ lỡ nhé!
Sắc vàng Tam Cốc

Cùng tác giả

Di sản

Nhân vật

Doanh nghiệp

No videos available

Thời sự

Hệ thống Chính trị

Địa phương

Sản phẩm