Diện mạo đô thị Huế khi lên thành phố trực thuộc Trung ương
Báo Lao Động•24/10/2024
HUẾ - Đô thị Huế khi thành thành phố trực thuộc Trung ương là đô thị đặc sắc về sinh thái, cảnh quan, thân thiện môi trường và thông minh.
Kỳ họp thứ 8, Quốc hội Khóa XV đang diễn ra và kết thúc ngày 30.11. Kỳ họp sẽ đưa ra nhiều quyết định về những vấn đề quan trọng của đất nước. Với cử tri Thừa Thiên Huế, kỳ họp này rất được trông chờ, đánh dấu “cú hích” để tỉnh Thừa Thiên Huế bước sang một vận hội mới khi Quốc hội sẽ xem xét, quyết định thành lập Thành phố Huế trực thuộc Trung ương.
Theo quy hoạch được Thủ tướng Chính phủ phê duyệt, khi lên trực thuộc Trung ương, tính chất đô thị Huế là đô thị loại I, thành phố trực thuộc Trung ương có yếu tố đặc thù; là đô thị phát triển trên nền tảng bảo tồn, phát huy giá trị di sản văn hóa vật thể, phi vật thể cố đô, bản sắc văn hóa Huế; đô thị đặc sắc về sinh thái, cảnh quan, thân thiện môi trường và thông minh.
Huế sẽ là cực tăng trưởng của vùng động lực miền Trung về kinh tế biển, kinh tế du lịch, trung tâm lớn của cả nước về khoa học - công nghệ, y tế chuyên sâu, giáo dục và đào tạo đa ngành, đa lĩnh vực, chất lượng cao; trung tâm du lịch quốc tế; trung tâm về phát triển công nghiệp và cảng biển của quốc gia; trong đó du lịch là ngành kinh tế mũi nhọn, công nghệ thông tin và truyền thông là đột phá, công nghiệp và nông nghiệp công nghệ cao là nền tảng.
Mô hình, cấu trúc không gian đô thị của Huế sẽ phát triển theo mô hình “Chuỗi đô thị theo hành lang kinh tế, hành lang giao thông kết hợp với các trung tâm động lực”. Các đô thị được phát triển đồng bộ, có vai trò hỗ trợ phát triển kinh tế xã hội, bảo tồn, phát huy giá trị đặc sắc cố đô và di sản văn hóa vật thể, phi vật thể đã được Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên hợp quốc (UNESCO) công nhận.
Cấu trúc không gian đô thị gồm: 1 hệ thống di sản đồng bộ, 2 không gian sinh thái cảnh quan, 3 hành lang kinh tế, 3 trọng điểm phát triển đô thị và 4 phân vùng quản lý phát triển, phù hợp với định hướng Quy hoạch tỉnh Thừa Thiên Huế.
Trong đó, một hệ thống di sản gồm: Các di sản văn hóa đã được UNESCO công nhận; các di tích cấp quốc gia, cấp tỉnh; các di sản khảo cổ học, nổi bật là di sản gắn liền với Chủ tịch Hồ Chí Minh và đường Hồ Chí Minh ở Thừa Thiên Huế; các di sản đô thị, đô thị cổ và làng cổ, nhà vườn, các không gian văn hóa lễ hội đặc trưng.
Hai không gian sinh thái cảnh quan gồm: Không gian sinh thái đồi, núi phía Tây tỉnh Thừa Thiên Huế từ Bạch Mã đến Nam Đông, A Lưới, Phong Điền và không gian đầm phá Tam Giang - Cầu Hai kết hợp với vùng ven biển. Liên kết không gian ven biển và không gian đồi núi qua các hành lang cảnh quan chính của sông Hương, sông Bồ, sông Ô Lâu, hệ thống sông địa phương.
Ba hành lang kinh tế gồm: Hành lang kinh tế Bắc - Nam gắn với Quốc lộ 1, cao tốc đường bộ và đường sắt Bắc - Nam; hành lang kinh tế Đông - Tây với hệ thống cảng biển gắn với các cửa khẩu qua đường Hồ Chí Minh, các Quốc lộ (49, 49D, 49E, 49F); hành lang kinh tế đô thị hướng biển và thúc đẩy các liên kết về không gian nội vùng với tỉnh Quảng Trị và TP Đà Nẵng qua hệ thống đường ven biển, Quốc lộ 49B, đường sắt tốc độ cao.
Ba trọng điểm phát triển đô thị gồm: (1) khu vực đô thị trung tâm gồm TP Huế hiện hữu và vùng mở rộng phía Hương Thủy, Hương Trà; (2) đô thị cửa ngõ phía Nam tại Chân Mây; (3) đô thị cửa ngõ phía Bắc tại Phong Điền. Các đô thị khác được gắn kết trong các vùng sinh thái với hệ thống hạ tầng đô thị hoàn chỉnh.
Bốn vùng quản lý phát triển như sau: Vùng không gian đô thị trung tâm, bao gồm quận phía Bắc sông Hương, quận phía Nam sông Hương, quận Hương Thuỷ, quận Hương Trà (Phân vùng A); vùng không gian phía Nam, bao gồm: Đô thị Chân Mây, huyện Phú Vang, huyện Phú Lộc - Nam Đông (Phân vùng B); vùng không gian phía Bắc, bao gồm: Đô thị Phong Điền và huyện Quảng Điền (Phân vùng C); vùng không gian phía Tây là huyện A Lưới (Phân vùng D).
Bình luận (0)