Đến Trung tâm can thiệp sớm Thanh Nhàn ở phường Yên Bái, tham gia một giờ học lớp mầm non của cô giáo Hoàng Thị Hảo, chúng tôi thầm cảm phục trước tâm huyết của chị với học sinh. Lớp học có 10 trẻ đều bị khuyết tật, tăng động, mắc chứng tự kỷ… Vì vậy, cô Hảo phải giảng bài rất chậm, nói to, rõ ràng và nhiều khi sử dụng cả ngôn ngữ ký hiệu trong dạy học.
Dạy trẻ bình thường đã vất vả, hướng dẫn, uốn nắn trẻ tự kỷ, chậm phát triển còn vất vả, khó khăn gấp ngàn lần. Thế nhưng, cô giáo Hoàng Thị Hảo luôn kiên trì, nỗ lực giúp nhiều trẻ mắc chứng tự kỷ, khuyết tật trí tuệ có thể hòa nhập cuộc sống.
Dạy trẻ tự kỷ không thể áp dụng một giáo án chung, bởi mỗi trẻ là một thế giới riêng đầy bí ẩn, đòi hỏi giáo viên phải có kinh nghiệm, thực sự hiểu tâm lý, tình trạng của từng em, từ đó tìm ra phương pháp dạy hiệu quả nhất.
Không theo một giáo án chung, cô Hảo tùy thuộc vào từng độ tuổi, khả năng tiếp thu của mỗi học sinh để có cách truyền đạt khác nhau. Cô trực tiếp cầm tay, hướng dẫn những việc đơn giản như dạy bé gấp chăn, quần áo, vệ sinh cá nhân, cầm thìa xúc ăn… Nhiều lần, cô Hảo vui mừng không cầm được nước mắt khi chứng kiến sự tiến bộ vượt bậc của học sinh, từ những em tự ti, nay đã vui vẻ, hòa đồng và đặc biệt là tự giác trong mọi việc. Những điều tưởng như đơn giản với người bình thường nhưng là sự nỗ lực rất lớn đối với cả giáo viên và học sinh đặc biệt.
Cô Hảo tâm sự: Hơn 7 năm dạy trẻ đặc biệt nên tôi cũng quen với nỗi vất vả. Dù các bé hạn chế trong nhận thức nhưng sống rất tình cảm, luôn dành cho cô những cử chỉ đáng yêu, vì thế giúp tôi quên đi mệt mỏi và muốn đồng hành với các con từng ngày.
Còn đối với cô giáo Nguyễn Thị Kim Thúy ở Trung tâm trợ giúp và can thiệp sớm trẻ khuyết tật Hương Giang, phường Yên Bái, mỗi giờ lên lớp, chị luôn cố gắng hiểu và nắm bắt tâm lý từng em. Bởi lớp học chủ yếu là trẻ tự kỷ nặng, mỗi em mang một dạng chứng tự kỷ khác nhau: em thì thu mình vào một thế giới riêng, em thì la hét, đập phá, gào khóc…
Để vừa dạy học, vừa đảm bảo an toàn cho các bé, chị phải quan sát, ghi chép hành vi từng em, từ đó có cách can thiệp phù hợp. Những lúc trẻ phát sinh hành vi thách thức, chị thường nhẹ nhàng, tìm cách chuyển hướng hành vi cho trẻ, rồi ôm trẻ vào lòng vỗ về yêu thương.
Phần lớn trẻ đặc biệt không tự chủ được bản thân nên công việc hằng ngày của các cô giáo rất vất vả, từ lo vệ sinh, ăn uống, đến trông chừng lúc trẻ lên cơn bệnh.
Chị Thúy tâm sự: Chương trình học của các con chủ yếu là các kỹ năng sống, tự phục vụ, làm việc nhóm, lập kế hoạch, kiểm soát cảm xúc và quản lý hành vi… Các giáo viên luôn phải tìm cách để giúp các em giữ tâm lý ổn định để đảm bảo an toàn và có thêm nhiều trải nghiệm, môi trường học tập tốt nhất.
Bên cạnh đó, Trung tâm trợ giúp và can thiệp sớm trẻ khuyết tật Hương Giang cũng mở lớp hướng nghiệp, dạy các nghề làm bánh, làm hoa nghệ thuật, vẽ tranh... tạo cơ hội cho người khuyết tật phát triển kỹ năng và tự tin hơn trong cuộc sống.
Là học viên mắc chứng chậm phát triển, em N.H.N ở phường Âu Lâu được gia đình đăng ký cho theo học tại Trung tâm trợ giúp và can thiệp sớm trẻ khuyết tật Hương Giang. Sau 1 năm học tập, từ một cậu bé khó giao tiếp, không nề nếp, không tập trung trong mọi việc, N đã yêu thích và say mê học làm đồ handmade, tỉ mỉ nghiên cứu từng công đoạn. Tuy khó khăn khi thể hiện bằng lời nói nhưng sâu thẳm trong suy nghĩ của em là lòng biết ơn, tình yêu thương gia đình và các cô giáo.
Mỗi ước mơ được gieo mầm sẽ kết thành trái ngọt, trao đi yêu thương sẽ nhận lại niềm vui, hạnh phúc. Dù còn vô vàn vất vả, khó khăn nhưng những giáo viên đang hàng ngày giảng dạy, đồng hành với trẻ đặc biệt vẫn luôn cố gắng, chỉ với mong muốn giúp các em hòa nhập cộng đồng, giảm bớt gánh nặng cho gia đình và xã hội.
Nguồn: https://baolaocai.vn/day-tre-dac-biet-bang-ca-trai-tim-post887129.html






Bình luận (0)